Ba nhà khoa học Mỹ đoạt giải Nobel Y học
Theo thông báo của Hội đồng Nobel tại Thụy Điển, ba nhà khoa học gồm: Elizabeth Blackburn - giáo sư sinh học và sinh lý học của Đại học California, Mỹ, Carol Greider - giáo sư di truyền và sinh học phân tử Đại học Y khoa John Hopkins và Jack Szostak - giáo sư di truyền của Đại học Y khoa Harvard, Mỹ. Đây là lần đầu tiên hai phụ nữ cùng chia sẻ giải Nobel khoa học. Trong lịch sử giải Nobel có tổng cộng 10 phụ nữ đoạt giải Nobel y học.
Nghiên cứu của ba nhà khoa học, được thực hiện trong thập niên 70 và 80 của thế kỷ trước, giúp chúng ta hiểu rõ các nhiễm sắc thể tự sao chép như thế nào. Câu trả lời nằm ở các telomere (đoạn kết thúc của các nhiễm sắc thể) và telomerase (loại enzyme tạo nên telomere).Cơ thể sinh vật được cấu tạo bởi nhiều tế bào. Trong mỗi tế bào có nhân. Trong nhân tế bào có nhiễm sắc thể dính vào nhau theo từng cặp. (Con người có 23 cặp tương ứng 46 nhiễm sắc thể.) Một cặp nhiễm sắc thể bao gồm hai sợi ADN cuộn vào nhau như lò xo. ADN ( Deoxyribo Nucleic Acid)mang nhiều gene và là chỉ thị được mã hoá để cơ thể sinh vật biết cách sản xuất ra các tế bào, các bộ phận khác và cách vận hành chúng
Telomere là phần nằm ở đoạn cuối của nhiễm sắc thể. Chúng cũng chứa những đoạn ADN nhưng không phải là gene. Telomere có nhiệm vụ bảo vệ phần tận cùng của nhiễm sắc thể và ngăn không cho chúng dính vào nhau - giống như những mẩu chất dẻo ở hai đầu giữ cho sợi dây buộc giày khỏi bị xơ. Các đoạn kết thúc của nhiễm sắc thể sẽ ngắn hơn sau mỗi lần tế bào phân chia và quá trình rút ngắn cứ tiếp diễn cho đến khi tế bào không thể phân chia được và chết đi.Tuy nhiên, Blackburnvà Greider đã phát hiện ra một enzyme đặc biệt có khả năng duy trì và phục hồi chiều dài của telomere. Họ gọi enzyme này là telomerase. Một nghiên cứu sau đó chứng minh rằng telomerase được "kích hoạt" trong phần lớn tế bào ung thư.
Telomerase bắt đầu hoạt động khi con người còn ở dạng bào thai - giai đoạn mà các tế bào phân chia cực nhanh. Trước tuổi thứ 4 hoặc 5, telomerase sẽ ngừng hoạt động trong đa số tế bào. Điều đó có nghĩa là đoạn kết thúc của nhiễm sắc thể sẽ thoái hóa theo thời gian khiến các tế bào già đi và cuối cùng thì ngừng phân chia. Hậu quả là chúng ta sẽ chết vì già. Nhưng nhờ có telomerase nên các tế bào ung thư chẳng những không chết mà còn sinh sôi theo từng ngày. Theo AP, Blackburn, Szostak và Greider đã có bằng chứng để khẳng định rằng, nếu chúng ta đưa được telomerase vào tế bào thì tuổi thọ của con người sẽ kéo dài vô thời hạn. |

Nghiên cứu của ba nhà khoa học, được thực hiện trong thập niên 70 và 80 của thế kỷ trước, giúp chúng ta hiểu rõ các nhiễm sắc thể tự sao chép như thế nào. Câu trả lời nằm ở các telomere (đoạn kết thúc của các nhiễm sắc thể) và telomerase (loại enzyme tạo nên telomere).
Telomere là phần nằm ở đoạn cuối của nhiễm sắc thể. Chúng cũng chứa những đoạn ADN nhưng không phải là gene. Telomere có nhiệm vụ bảo vệ phần tận cùng của nhiễm sắc thể và ngăn không cho chúng dính vào nhau - giống như những mẩu chất dẻo ở hai đầu giữ cho sợi dây buộc giày khỏi bị xơ. Các đoạn kết thúc của nhiễm sắc thể sẽ ngắn hơn sau mỗi lần tế bào phân chia và quá trình rút ngắn cứ tiếp diễn cho đến khi tế bào không thể phân chia được và chết đi.






