Quan và Lại ở miền Bắc Việt Nam: Chế độ quan trường trước thử thách trong thời thuộc địa
Từ ba thập niên trở lại đây, nếu như xã hội học lịch sử về các nền văn minh Đông Á đạt được tiến bộ đáng kể, thì chủ yếu là trong việc nghiên cứu các giai cấp bình dân hay tầng lớp tư sản lớn hiện đại. Ngược lại, đối với tầng lớp hay giai cấp thống trị xưa, trước hết là tầng lớp quan liêu nho sĩ trong thế giới Hán hoá, thì vẫn chưa có công trình nghiên cứu nào có tầm cỡ kể từ Ch’uT’ungtsu, Etienne Balazs và Robert Hartwell, nếu không kể đến các công trình Trung Hoa và Nhật Bản 1.
Về chế độ quan trường Nhà nước ở Đông Nam Á, cụ thể là ở Việt Nam xưa, cách suy nghĩ của chúng ta hiện nay vẫn luôn chịu ảnh hưởng theo cách đọc và những định đề thừa kế từ nền sử học thuộc địa và theo sự đánh giá của các nhà truyền giáo, cũng như nền sử học dân tộc Việt Nam thế kỷ XX. Những nhận định này, trừ một vài biệt lệ và khi nhận xét một vài nhân vật của thế kỷ XVIII và XIX, thường được đánh giá theo mô hình của một chế độ quan lại thối nát và bất lực, trì trệ và xơ cứng, tê liệt trong bảo thủ, cứng nhắc và cổ lỗ. Nói chung, những cuộc điều tra về nền quan liêu Viễn Đông chỉ bó hẹp, ít ra là đến thời gian gần đây, trong phạm vi chức năng quan liêu chính thức và nhiều khi chỉ là mô tả thiết chế về đào tạo và tuyển dụng - bằng con đường thi cử hay bằng xuy cử - cũng như sự vận hành của bộ máy hành chính mà bản thân nó rất phức tạp. Kết quả của những nghiên cứu hiện có là đáng kể. Nhưng nói thật ra, những nghiên cứu có ý định khoanh lại diện mạo xã hội học của chế độ quan liêu xưa và nay, về dân sự và quân sự, vẫn còn ít, và trong trường hợp Việt Nam, chúng thường bỏ qua tầm vóc hiện đại, thực tế hơn như người ta nói. Còn những công trình tìm cách đi sâu vào cơ chế vận hành giữa quyền lực quan liêu với xã hội mà nó cai trị, đặc biệt là những viên chức nhỏ đảm nhiệm công việc hàng ngày, “cơ tầng quan liêu” mà cuốn sách này nói đến, thì lại càng hiếm hơn. Không nói đến địa dư lịch sử của nền cai trị quan liêu vẫn còn ít được biết đến, ít ra là không có gì chắc chắn.
Đấy là những chủ đề cơ bản của cuốn sách này. Nó đề cập những vấn đề nêu trên trong bối cảnh xứ Bắc Kỳ, vào buổi kết thúc nền độc lập của Đại Nam và suốt bốn thập niên đầu của nền đô hộ Pháp, giai đoạn bản lề trong việc tìm kiếm công thức chính trị của chế độ thuộc địa ở Đông Dương và hoàn thành việc chuyển tiếp từ “chế độ quan liên thời chinh phục” sang một “chế độ quan liêu thời quản lý”. Những đóng góp của công trình này là rất mới mẻ. Trước hết là sự phong phú của tư liệu cơ bản, bằng chữ Hán chữ Việt hay chữ Pháp, đã được khai thác, tập hợp và xử lý. Cụ thể là những phông đặc biệt của Kinh lược Bắc Kỳ và của Thống sứ Bắc Kỳ giữ ở Trung tâm lưu trữ Quốc gia Hà Nội, mà những hồ sơ về cá nhân đã cung cấp tư liệu cho một nền xã hội học lịch sử tổng quát phong phú có một không hai về chế độ quan lại Bắc Việt Nam đầu thế kỷ. Chúng được làm luận cứ cho sự nghiên cứu chính xác, dưới ánh sáng những nguồn tư liệu của triều đình và những công trình của các nhà sử học Việt Nam gần đây, về cấu trúc phức tạp của nền quan liêu xưa, về cách thức đào tạo và tập sự, về thể thức chi lương bổng và thang bậc tiến thân, về nền văn hoá riêng biệt và truyền thống triều đình trong việc cải cách thường xuyên của các triều Lê và Nguyễn.
Điểm thứ hai phải nhấn mạnh là tính độc đáo của cách tiếp cận vấn đề và phương pháp tiến hành nghiên cứu. Càng đọc chúng ta càng thấy những phát hiện đáng ngạc nhiên. Nếu như vấn đề các quan được triều đình bổ nhiệm ít có gốc gác tại địa phương thường được nêu rõ, thì sự xuất hiện những tỉnh có truyền thống làm quan lâu dài (bốn tỉnh Hà Nội, Nam Định, Bắc Ninh và Hải Dương) và cả một số làng làm quan, thì việc tuyển dụng quan trường lại rất tập trung, cụ thể là năm huyện xung quanh kinh thành. Có biết bao phát hiện về cả một khu vực địa lý, đã tồn tại từ xưa nhưng được tiếp tục dưới thời thuộc địa, từ gốc gác những người thi đỗ và những dòng họ làm quan cũng như xuất xứ những thuộc lại. Điều đó khẳng định rằng dưới sự cai trị của người Pháp đã có sự “Bắc Kỳ hoá” trong tuyển dụng, ngược với xu hướng nặng nề của thế kỷ trước. Vấn đề không kém phần mới mẻ là cái nhìn lịch sử xem lại chế độ quan liêu Việt Nam, về tính hai mặt trong sự dung hợp với chế độ thuộc địa và về tương lai lịch sử của quan trường, mà cuốn sách đã khai thác tỉ mỉ hàng loạt hồ sơ tiến thân của các quan ở Bắc Kỳ trong giai đoạn đó.