Những thách thức của chính phủ điện tử
Ai thanh toán cho chính phủ điện tử?
Chính phủ điện tử có thể thực hiện theo nhiều giai đoạn và chi phí cho việc triển khai dự án sẽ phụ thuộc vào mức độ sẵn sàng của cơ sở hạ tầng hiện nay, phụ thuộc vào năng lực của nhà cung cấp và người sử dụng cũng như phương thức cung cấp dịch vụ (thông qua Internet, qua đường điện thoại trực tuyến hoặc thông qua các cửa hàng “một cửa”). Các dịch vụ mà chính phủ muốn cung cấp càng phức tạp, tinh vi thì chi phí càng lớn. Chính phủ cần tập trung vào các dự án nhỏ, có khả năng tự trang trải về tài chính hoặc có thể lấy từ nguồn bên ngoài. Vì các dự án chính phủ điện tử phải đảm bảo khả năng tự trang trải về mặt tài chính, nên cần tiến hành mô hình tạo doanh thu, cắt giảm chi phí ngay từ đầu. Các dự án nhỏ hơn với chiến lược tạo doanh thu rõ ràng hơn bằng nguồn vốn đầu tư tối thiểu ban đầu cần phải được duy trì trong một thời gian dài. Ví dụ, các trang Web là một trong các cách đơn giản nhất và tiết kiệm nhất để đạt được hiệu quả cao của chính phủ điện tử với chi phí đầu tư tối thiểu.
Các dự án chính phủ điện tử thường đòi hỏi sự nỗ lực, đầu tư trong một thời gian dài, đòi hỏi phải có đầu từ lớn về phần mềm, phần cứng, cơ sở hạ tầng và đào tạo. Một kế hoạch tài chính không chỉ phải trang trải cho những nhu cầu trước mắt để triển khai nhanh chính phủ điển tử, mà còn phải xem xét các phương án tài chính trong thời gian dài nhằm duy trì dự án.
Làm thế nào để ngày càng có nhiều người sử dụng các dịch vụ chính phủ điện tử?
![]() |
Tuy nhiên, nhiều người dân có thể không sử dụng chính phủ điện tử vì một vài nguyên nhân, trong đó có những nguyên nhân chính như không quen sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông, thiếu truy cập, thiếu đào tạo cũng như lo lắng về sự riêng tư và tính bảo mật của thông tin.
Trong khi chính phủ điện tử có thể giúp cho việc cung cấp các dịnh vụ công được thuận tiện và dễ dàng, cũng như làm cho các dịch vụ của chính phủ ngày càng được cải tiến, nhưng những tiện ích đó có thể chưa làm cho người dân sử dụng ngay chính phủ điện tử trừ phi những mối quan tâm, lo lắng trên của họ được giải quyết. Theo thống kế, hiện nay Cổng công dân điện tử của Xin-ga-po mỗi tháng có khoảng 3,1 triệu người truy cập. Vậy, làm thế nào mà một đất nước phát triển chỉ có 4 triệu người có thế phát triển việc sử dụng trực tuyến một cách bùng nổ chỉ trong thời gian chưa đến 3 năm? Để đảm bảo ở khắp mọi nơi người dân đồng thời có thể truy cập vào các dịch vụ điển tử của chính phủ, Xin-ga-po đã xây dựng một mạng lưới trung tâm giúp đỡ công dân điện tử từ tháng 11-2001. Các trung tâm này được trang bị các ki-ốt Internet cung cấp truy cập Internet miễn phí cho người dân. Ở đó có các nhân viên sẵn sàng giúp đỡ những người chưa thông thạo Internet. Hiện đã có 24 trung tâm giúp đỡ công dân điện tử được xây dựng một cách chiến lược ở các Ủy ban Phát triển Cộng đồng (với chức năng như một đơn vị hành chính địa phương của huyện chuyên xử lý các chương trình cộng đồng và các dịch vụ hỗ trợ về mặt xã hội từ phía các bộ) và các Trung tâm Cộng đồng (các câu lạc bộ của cộng đồng chuyên tổ chức các hoạt động văn hoá, xã hội và giáo dục, các hoạt động vui chơi giải trí nhằm tăng cường sự hài hoà về sắc tộc và liên kết xã hội).
Internet là phương tiện duy nhất để triển khai chính phủ điện tử?
Internet thực sự là một công cụ quan trọng để cung cấp chính phủ điển tử. Tuy nhiên, Internet không phải là phương tiện duy nhất hay phù hợp nhất để triển khai chính phủ điện tử. Các nước đang phát triển do bị hạn chế về cơ sở hạ tầng, hạn chế về mặt tài chính nên đã nghĩ ra nhiều phương thức khác nhau để triển khai chính phủ điện tử mà đem lại hiệu quả cao. Tại Phi-líp-pin, Cục Doanh thu của nước này đã đưa ra một kế hoạch xác nhận thanh toán điện tử sử dụng SMS (hệ thống bản tin ngắn trên máy điện thoại di động) nhằm hạn chế hiện tượng “nhận hối lộ”, và sử dụng các hoá đơn giả mạo. Với tên gọi Quảng bá điện tử, hệ thống này đã cung cấp cho những người nộp thuế với dịch vụ xác nhận trực tiếp trong 38 giờ sau khi ngân hàng đại lý được ủy quyền nhận được tiền thanh toán của họ. Hệ thống đã được thử nghiệm thành công vào năm 2002 và dự án này được triển khai trên quy mô toàn quốc trong năm 2003.









