Nguyễn Văn Huyên
Nguyễn Văn Huyên (giáo dục, sử; 1908 - 75), nhà sử học, dân tộc học, nhà giáo dục Việt Nam. Sinh tại Hà Nội. Người Việt Nam đầu tiên bảo vệ luận án tiến sĩ văn chương tại Trường Đại học Xoocbon(Sorbonne; Paris, 1934). Năm 1935, về nước, khước từ làm quan, chọn nghề dạy học. Những năm 1935 - 38, dạy ở Trường Bưởi; uỷ viên thường trực Trường Viễn Đông bác cổ. Tham gia Hội truyền bá quốc ngữtừ 1938 - 45. Sau Cách mạng tháng Tám là Tổng giám đốc Đại học vụ kiêm giám đốc Trường Viễn Đông bác cổ. Những năm 1946 - 75, bộ trưởng Bộ Giáo dục nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Đại biểu Quốc hộikhoá II, III, IV và V, uỷ viên Đoàn Chủ tịch Uỷ ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Để lại nhiều bài nghiên cứu có giá trị như "Phù Đổng", "Thành hoàng Lý Phục Man", "Lịch sử thành lập một làngở Bắc Kỳ", "Hát đám cưới của một người Thổ ở Lạng Sơn, Cao Bằng"... và hai cuốn sách (bằng tiếng Pháp): "Sự phụng thờ thần thánh ở nước Nam" (1944), "Văn minh nước Nam" (1944), tập hợp trong chuyênkhảo lớn "Góp phần xây dựng văn hoá Việt Nam". Trong lĩnh vực giáo dục, Nguyễn Văn Huyên đã trực tiếp chỉ đạo và tham gia xây dựng nền giáo dục mới của Việt Nam. Tác phẩm về lĩnh vực này: "16 nămphát triển giáo dục quốc dân Việt Nam (1945 - 60)", "Tiếng Việt - một vũ khí sắc bén để xây dựng nền giáo dục dân tộc" (trong cuốn "Tiếng Việt và dạy học bằng tiếng Việt"), tập hợp lại trong tập sách"Những bài toán và bài viết về giáo dục". Các công trình của ông in trong "Toàn tập Nguyễn Văn Huyên" gồm 3 tập. Giải thưởng Hồ Chí Minh về lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn (2000).Nguồn: Từ điển Bách khoa Việt Nam Theo Giấy phép số 58/HĐ ngày 17 tháng 07 năm 2002 của Hội đồng Quốc gia chỉ đạo biên soạn Từ điển Bách khoa Việt Nam.