Xử lý chất thải nguy hại
Khi các chất này được thải vào môi trường một cách không thích đáng sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng về môi trường và sức khỏe của cộng đồng.
- Các chất trừ dịch được cho là phân hủy trong đất lại được tìm thấy trong các giếng nước uống ở nông thôn.
- Những luồng hóa chất độc hại tỏa ra từ các điểm đổ rác bỏ hoang đã gây ô nhiễm cho nguồn nước của thành phố.
- Một sự rò rỉ khí độc từ một nhà máy sản xuất hóa chất ở Bhopal Ấn Độ đã giết chết hơn 2000 người.
- Thuốc trừ dịch ở nhà kho gần Bapel Thụy Sĩ tràn vào sông Rhin đã giết chết nửa triệu con cá, làm hỏng nguồn cung cấp nước và gây ra một tổn hại đáng kể về mặt sinh thái.
- Sự xì chảy một bồn chứa dầu ở Pennsylvania đã tuôn trên 2 triệu lít dầu vào con sông Monoggahela và đe dọa nguồn nước của nhiều triệu dân cư.
- Sự phóng thải PCB từ các nhà máy chế tạo bộ phận điện trước những năm 1970 đã làm ô nhiễm hàng trăm hecta phù sa ven biển ở hải cảng New Bedford Massassuchetts làm giảm các sinh vật biển và khiến cho khu vực này không đánh cá được.
Muốn ngăn ngừa tác hại điều quan trọng trước tiên là phải làm rõ những kiểu sử dụng khác nhau các chất độc hại. Các cơ quan nhà nước đã chỉ rõ các chất độc hại có các đặc tính sau:
1. Dễ Cháy:luôn có nguy cơ gây ra hỏa hoạn trong xử lý thông thường. Các chất dễ cháy thường gặp là xăng, cồn và chất pha loãng sơn.
2. Tính ăn mòn:có khả năng ăn mòn các vật liệu thường dùng.
3. Tính phản ứng:Trong việc xử lý thông thường có xu hướng phản ứng tự phát hoặc phản ứng mạnh mẽ với không khí và nước hoặc bị phân hủy khi bị va chạm hoặc gặp nhiệt.
4. Tính độc hại:Dễ gây độc hại cho sức khỏe con người (như CO2, thủy nhgân, cadimi, chì, điôxin, kim loại nặng. v v…).
Để hạn chế tác hại, chúng ta cần phải lựa chọn phương pháp quản lý chất thải nguy hại một cách thích đáng.
Ngày nay có hai phương pháp chính tiêu hủy chất thải độc hại là chôn và thiêu đốt. Việc lựa chọn phương pháp nào tùy thuộc vào sự cân nhắc về mặt kinh tế và sự chấp nhận của dân chúng. Ở Bắc Mỹ có sẵn nhiều đất cho việc tiêu hủy trong đất nên phương pháp này được áp dụng nhiều nhất. Ngược lại ở Châu Âu và Nhật, đất đai khan hiếm và đắt đỏ nên việc thiêu đốt ít tốn kém hơn.
Ngày nay, người ta càng thấy rõ rằng cách tốt nhất để đối phó với chất thải nguy hại là đừng tạo ra chúng ngay từ đầu. để đạt múc đích này, EPA và các cơ quan luật pháp ở các nước đã đặt nặng vấn đề phòng ngừa ô nhiễm và giảm thiểu chất thải. Sự kiểm soát gắt gao bằng luật lệ, buộc các xí nghiệp phải báo cáo lượng chất thải nguy hại họ sản xuất ra và phải tồn trữ, chuyên chở, hủy bỏ các chất thải ấy một cách thích đáng.
EPA nhấn mạnh việc giảm thiểu chất thải nguy hại gồm có các buớc sau:
Thứ nhất : Giảm lượng ô nhiễm tại nguồn.
Thứ hai : Tái chế chất thải khi có thể được.
Thứ ba : Xử lý chất thải để giảm bớt nguy hại.
Thứ tư : Hủy rác trên mặt đất hoặc giảm thiêu đốt.
- Giảm lượng chất thải tại nguồn:Việc phòng ngừa ô nhiễm, khuyến khích người ta phải có những thay đổi trong các hoạt động kinh doanh và công nghiệp để hạn chế sản xuất chất thải nguy hại như thay đổi nguyên liệu hay biến chất thải thành nguyên liệu cho một quy trình sản xuất khác.
- Tái chế chất thải:Có thể sử dụng chất thải vào mục đích khác và qua đó khiến nó không còn là chất thải nữa như phần dung môi có thể đem đốt làm nhiên liệu cho nhà máy điện, hoặc làm nhiên liệu cho lò sản xuất xi măng. Tro và chất thải rắn có thể được trộn vào hồ vữa dùng làm vật liệu xây dựng vv…
- Xử lý chất thải:Chất thải có thể được xử lý để giảm bớt khối lượng hoặc giảm tính độc hại của chúng. Các chất axit và bazo nguy hại có thể cho phản ứng với nhau để tạo ra những chất không nguy hại. Các chất nguy hại cóthể được phân hủy sinh học thì được để cho vi sinh vật tác động để phá hủy các chất hóa chất nguy hại.
Có thể dùng cacbon hoạt tính để hấp thụ xử lý các hóa chất nguy hại trong chất thải dạng khí hay lỏng vv…
Việc quản lý chất thải nguy hại thường gặp phải một số khó khăn cơ bản. Trước hết không có sự nhất trí thế nào là chất thải nguy hại. Sau nữa người ta không biết được nhiều về số lượng chất thải nguy hại được sản xuất ra. Vấn đề càng phức tạp thêm bởi sự hiểu biết hạn chế của chúng ta về các hậu quả đến sức khỏe con người của chất thải huy hại và bởi số lượng lớn các hóa chất nguy hại được tìm ra nhanh hơn so với chúng ta có thể đánh giá được các nguy cơ của chúng đối với sức khỏe con người.
Quản lý chất thải nguy hại phải đi xa hơn việc chôn và đốt. Phải cổ động cho các ngành công nghiệp tạo ra ít chất thải nguy hại trong quá trình sản xuất của họ. Dù rằng không thể loại bỏ hoàn toàn chất thải độc hại, nhưng có thể dùng các phương pháp để giảm thiểu, tái chế, tái sử dụng và xử lý chất thải. Có thể sử dụng các lợi ích của các công nghệ tiên tiến trong khi vẫn tránh được các hậu quả của môi trường nhiễm độc. Kết quả cuối cùng còn tùy thuộc vào những nhà quyết định chính sách ở cấp nhà nước và cấp quản lý trực tiếp, cũng như ở một quần chúng được giáo dục đầy đủ.








