Một mình làm thuỷ điện
Hành trình vượt khó
Khi biết anh Tiềm có ý định xây dựng một nhà máy làm nước đá ở khu này bằng thuỷ điện, xóm giềng ai cũng cho anh là điên. Cái biệt danh “Tiền điên” có từ ngày đó. “Nhớ lại cái ngày bắt đầu làm thuỷ điện, thấy mình đúng là điên thật – anh thổ lộ. Với trình độ văn hoá lớp 8 biết thế nào là thuỷ điện. Chỉ nghĩ đơn giản đoạn dòng sông Ông chảy qua nơi mình đang đứng đây nước xiết quá, xem ti vi thấy người ta mua máy về đặt ở suối làm điện thì mình cũng làm theo thôi. Ai dè khi bắt tay vào làm thì nảy sinh quá nhiều phức tạp. Dồn hết vốn liếng dành dụm cũng chỉ được non chục triệu đồng. Đi vay mượn bà con chòm xóm thì ai cũng ngần ngại và nói mình liều. Ngay cả vợ mình cũng vậy, bả giận đến độ dứt khoát không chịu vào đây sống. Lại còn tuyên bố khi nào mà ở đây mình làm ra điện thì bả sẽ vào. Cũng may lúc đó có bà chị ở nước ngoài về thăm, thấy mình quyết tâm quá, thêm phần thương mình nên có giúp cho ít vốn”.
Gom góp tất cả đâu được chừng hơn vài chục triệu. Trong những tháng đầu năm 2001 chiếc tuabin thuỷ lực do chàng nông dân mới học hết lớp 8 thiết kế sau nhiều ngày nhiều tháng tìm tòi học hỏi từ những sách báo kỹ thuật đã được thử nghiệm thành công. Dòng nước từ bể chứa ở độ cao 8m đổ xuống làm chạy chiếc tuabin thuỷ lực và phát ra dòng điện 176 kW đủ phục vụ cho nhu cầu sản xuất và sinh hoạt gia đình. Sau khi có được dòng điện ổn định rồi, Nguyễn Văn Tiềm lại bắt tay vào xây dựng nhà máy nước đá. Và ngày nhà máy nước đá đi vào hoạt động có lẽ là ngày hạnh phúc nhất của anh.
Không riêng gì bà con thôn La Vang, xã Quảng Sơn mà hầu như mọi người trong xã, khi nghe tin anh cho ra mẻ đá đầu tiên từ công trình thuỷ điện do mình tự chế, đều kéo nhau đến xem đông vui như ngày hội. Mừng nhất, có lẽ là những hộ kinh doanh cà phê, giải khát. Bởi lẽ từ đây, họ không còn chịu lệ thuộc vào cánh lái buôn nước đá chở từ thị xã lên nữa. Đường xá xa xôi, giá cả thì cao gấp nhiều lần mà đâu phải khi nào cần cũng có. Mẻ đầu tiên xuất xưởng 200 cây bán hết chỉ trong một buổi sáng.
Dòng điện của tình thương
Khi đã tự làm ra điện, thấy bà con chòm xóm chung quanh vẫn còn leo lét ánh đèn dầu, anh Tiềm liền đến gặp từng hộ rồi bảo họ cứ mua dây kéo điện về mà xài. Ban đầu nhiều hộ còn ngần ngại, sợ không có tiền để trả, vì dân xung quanh vùng này khổ lắm, tiền ăn nhiều khi còn chưa đủ lấy đâu ra trả tiền điện. Nhưng khi nghe anh nói cho họ kéo miễn phí thì ai nấy mừng lắm, thi nhau mua dây về để kéo điện. Có điện, có nước đá bán rồi nhưng con đường chạy vào đây chỉ là một con đường mòn nhỏ gập ghềnh ổ voi chứ không phải ổ gà đâu. Đó là một trở ngại khi vận chuyển nước đá đi tiêu thụ, thế là anh lại nghĩ đến chuyện phải mở đường cho lớn. Tuy nhiên, khi mở đường lại dính đến quyền lợi của bà con có đất hai bên. Anh đến gặp và bàn với bà con. Nhà ai bị đường lấn đất anh sẵn sàng bồi thường theo giá thoả thuận. Thấy được lợi ích của con đường trong tương lai nên bà con ai cũng đồng ý, nhiều người cho nợ tiền bồi thường khi bị mất đất.
Khi lên kế hoạch làm đường, tính toán chi phí, Tiềm toát mồ hôi hột, gần cả tỷ bạc chứ chẳng chơi. Vậy là lại đi vay mượn. Có điều bây giờ thì vay mượn dễ hơn, vả lại đất của anh đã được chính quyền cấp quyền sử dụng 50 năm nên vay ngân hàng cũng dễ. Thế là anh thuê xe về ủi thành con đường đủ cho hai xe tải tránh nhau.
Mới đó mà thấm thoắt đã hơn 7 năm kể từ ngày anh Tiềm vào đây khai hoang mở đất làm trang trại. Thời gian không dài, nhưng đủ để chàng trai giàu nghị lực Nguyễn Văn Tiềm biến nó thành một khu du lịch được nhiều người biết đến. Ở đó, du khách sẽ được tắm mình trong dòng sông Ông thơ mộng, được dạo bước trong khu rừng nguyên sinh, được ngồi trong những tán cây xoài, cây mận mát rượi buông cần chờ cá đến ăn mồi. Gần 5ha đất trống đồi núi đá qua tay Nguyễn Văn Tiềm đã biến thành khu du lịch Suối Thương nổi tiếng.
Khu du lịch Suối Thương giờ đã trở thành một điểm dã ngoại tuyệt vời cho nhân dân trong và ngoài tỉnh. Vào những ngày cuối tuần, Suối Thương đông nghẹt người, có khi lên đến gần cả vạn người. Ở đó không thu tiền vào cổng, ai muốn vào thì vào và nếu có nhu cầu ăn uống thì Nguyễn Văn Tiềm có sẵn một nhà sàn đủ rộng để phục vụ với giá cả phải chăng.
Nguồn: KH & ĐS, số 15, ngày 20/2/2006, tr 3