Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam
Thứ hai, 23/01/2006 14:27 (GMT+7)

Dân là ai?

Người Việt Nam mới có câu:

Quan nhất thời, dân vạn đại

Nhất thời thì nhất thời, vạn đại thì vạn đại, nhưng làm quan nhất thời vẫn oai hơn là dân vạn đại. Làm quan mới khó chớ làm dân thì ai mà chẳng làm được. Tuy nhiên, chớ có xem thường làm dân, hình như cái gọi là “dân” này càng ngày càng được ưa chuộng. “Nhà nước của vua” xem ra đã quá lỗi thời rồi, bây giờ phải là “Nhà nước của dân”. Nhiều thứ khác cũng thay đổi theo như “Nghệ sĩ nhân dân”, “Nhà giáo nhân dân”, “Đại học nhân dân”, “Tư bản nhân dân”. Tại sao lại có chuyện “vật đổi sao dời” như vậy?

Hãy bắt đầu từ chữ “dân” vậy. Chữ “dân” ngày nay có nguồn gốc từ chữ triện, đó là hình tượng con mắt bị cái que đâm thủng. Sở dĩ như vậy là vì ngày xưa hai bên đánh nhau, lúc đầu tù binh bị bắt đều bị giết sạch, nhưng về sau được giữ lại để làm nô lệ. Vì sợ đám nô lệ này chống đối nên người ta phải làm cho chúng mù mắt. Như vậy “dân” vốn là nô lệ, là tầng lớp thấp kém nhất trong xã hội. Nhưng bởi vì số lượng đông đảo, lại là nhân tố chủ yếu tạo ra của cải xã hội, cho nên ảnh hưởng lại rất lớn đối với tình hình kinh tế - chính trị. Bởi vậy nên hơn bốn nghìn năm trước đây, từ thời tam đại Hạ, Thương, Chu ở Trung Quốc, sở dĩ nhà Ân thay thế nhà Hạ, nhà Chu thay thế nhà Ân cũng đều do sai lầm về quan hệ của Nhà nước đối với “dân”. Cho nên “dân là gốc” (dân bản) là tư duy chính trị nảy sinh ở thời điểm đó! (1). “Dân là gốc” trở thành bài học quan trọng bậc nhất đối với sự còn mất của chính quyền. Bài học này được Kinh Thư(hay còn gọi là Thượng Thư), kinh sách cổ xưa nhất của Trung Quốc, đồng thời cũng là một trong những kinh điển quan trọng nhất của Nho giáo chép lại như sau:

“Đạo đức chính là ở chỗ chính sự được giải quyết một cách thoả đáng, còn vấn đề cơ bản của chính sự lại là ở chỗ lo cái ăn cái mặc, lo dạy dỗ cho dân” (Đức duy thiện chính, chính tại dưỡng dân. Thiên Đại vũ mô).

“Đối với dân, chỉ có thể gần gũi chứ không thể khinh rẻ họ. Dân mới chính là gốc của nhà nước gốc có vững thì nước nhà mới yên ổn. Ta thấy rằng ngay đến một kẻ đàn ông, đàn bà ngu dốt nhất cũng có thể hơn ta”. (Dân khả cận, bất khả hạ. Dân duy bang bản. Bản cố bang ninh. Dự thị thiên hạ ngu phu ngu phụ nhất năng thắng du. Thiên Ngũ tử chi ca).

“Cái gì mà dân muốn thì Trời cũng phải thuận theo” (Dân chi sở dục, thiên bất tòng chi. Thiên Thái thệ).

Sách Đại họccòn khuyên nhà cầm quyền rằng:

“Cái gì mà dân yêu thích thì cũng tức là cái mà nhà cầm quyền yêu thích, cái gì mà dân ghét bỏ thì cũng là cái mà nhà cầm quyền phải ghét bỏ” (Dân chi sở ái, ái chi, dân chi sở ố, ố chi).

Phan Bội Châu đúc kết như sau:

“Dân vẫn là đại biểu cho trời, mà quyền dân vẫn thay được quyền trời, dân tức là trời, đời xưa vẫn đã có như vậy” (2).

Sở dĩ người ta đặt ngang hàng “dân” với “trời” là bởi vì muốn cảnh tỉnh nhà cầm quyền bớt chủ quan, bớt độc đoán trong các quyết sách. Nếu như cho rằng ý của nhà cầm quyền là lòng dân thì e rằng đó không phải là cách hay để nhắc nhở nhà cầm quyền.

Sách Tả truyềncòn làm một cuộc “đổi mới” quan niệm về chữ “Trung”. Lâu nay người ta thường nói là “trung với vua” (trung quân) chứ có ai nói là “trung với dân” (trung ư dân) đâu. Ấy vậy mà sách Tả truyệnlại chép rằng:

“Cái gọi là Đạo thực ra là trung với dân, tin ở thần. Bề trên suy nghĩ những điều có lợi cho dân, như vậy gọi là trung” (Sở vị đạo, trung ư dân nhi tín ư thần dã. Thượng tư lợi dân, trung dã. Tả truyện, Tương Công lục niên).

Như vậy “trung” được đổi chiều hướng, “dân” thấp kém bỗng nhiên trở thành đối tượng của “trung”. Người ta cho rằng, ông Mạnh Tử rất có thể đã dựa vào cuộc “cách mạng” của Tả truyệnđể thừa thế tuyên bố một câu động trời:

“Dân là quan trọng hơn cả, xã tắc thứ hai, còn vua thì không có gì đáng bận tâm” (Dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh. Mạnh Tử, Đằng Văn Công hạ).

Nhiệm Kế Vũ cho rằng Mạnh Tử chẳng thể nào lại có tư tưởng “dân chủ” ở trong một xã hội phong kiến đậm đặc như vậy trước Công nguyên. Theo ông, Mạnh Tử không so sánh “giá trị” mà chỉ so sánh “vấn đề” giữa vua và dân mà thôi:

“Khẩu hiệu này của Mạnh Tử lâu nay đã mê hoặc một số người. Học giả tư sản cận đại còn giải thích “dân vi quý” theo quan điểm “dân chủ” tư sản. Họ cho rằng Mạnh Tử có tư tưởng dân chủ. Thực ra đó chỉ là suy luận chủ quan mà thôi. Kỳ thực Mạnh Tử chỉ đặt vấn đề “trị dân” cấp thiết hơn là vấn đề quản lý đất đai sông núi (xã tắc), vấn đề của vua không lớn lắm (quân vi khinh). Mạnh Tử hoàn toàn không có ý cho rằng dân là cao quý hơn vua. Không những Mạnh Tử không có tư tưởng đó đã đành mà mấy nghìn năm qua cũng chẳng có bất cứ chủ nô nào ở chế độ chiếm hữu nô lệ hoặc địa chủ nào ở chế độ phong kiến lại có tư tưởng đó” (3).

Quan niệm về “dân” của Mạnh Tử vừa bị phê phán từ phía “tả” nhưng đồng thời cũng bị phê phán cả từ phía “hữu” nữa. Nguyễn Trường Tộ là một trong những người kịch liệt chỉ trích quan niệm “dân chủ” này của Mạnh Tử:

Như Mạnh Tử có nói: “Dân là quý rồi mới đến vua”. Câu nói này đã từng mở đường cho vô số bọn hủ Nho sau này lấy cớ mượn việc công để làm việc tư” ( Thiên hạ đại thế luận)

Từ chỗ phê phán quan niệm “dân vi quý” của Mạnh Tử, Nguyễn Trường Tộ cũng phản bác luôn quan niệm xem “dân là gốc”:

“Người xưa có nói: “Dân là gốc của nước”. Nói như vậy cũng chẳng đúng. Tôi cho rằng vua quan mới là gốc của nước. Vì rằng chẳng có vua quan thì chẳng bao lâu dân sẽ nổi loạn tranh chấp quyền lực, cướp đoạt của nhau, tàn sát lẫn nhau, oán thù lẫn nhau. Cho nên nước mà có vua bạc nhược còn hơn là không có vua. Trong Kinh Thánh xưa của Đạo giáo có nói: vua tuy bạo ngược nhưng dân cũng không được có hai lòng. Vì rằng dân mà làm loạn thì trước hết chưa thấy tổn hại đến vua đâu cả mà đã thấy tổn hại đến dân rồi” ( Thiên hạ đại thế luận).

Thực ra quan niệm “vua quan mới là gốc của nước” của Nguyễn Trường Tộ cũng chẳng phải do ông đề xướng đầu tiên. Chính Tuân Tử, người đặt viên gạch cho ngôi nhà Pháp gia, từ lâu đã cho rằng vua mới là nguyên nhân của mọi vấn đề xã hội:

“Đạo thực ra là gì vậy? Xin thưa rằng: Đạo là Đạo của vua”. Cho nên “vua là nguồn gốc của dân, nguồn trong thì nước trong, nguồn đục thì nước đục” ( Đạo giả hà dã? Viết: quân đạo dã. Quân giả; dân chi nguyên dã, nguyên thanh tắc lưu thanh, nguyên trọn tắc lưu trọc, Tuân Tử, Quân đạo).

Sau đó, Hàn Phi còn “bổ sung” thêm rằng vua là điểm tựa đã đành mà kể cả quan lại nữa, phải “lấy quan lại làm thầy” (Dĩ lại vi sư. Hàn Phi Tử, Ngũ đố), có nghĩa là toàn bộ bộ máy nhà nước mới là điểm tựa duy nhất chứ không phải là dân.

Phan Bội Châu lại không nghĩ như vậy. Ông đánh giá rất cao quan niệm “dân vi quý” của Mạnh Tử:

“Học thuyết từ đời thầy Mạnh Tử trở về trước, thiệt chưa có ai đề xuất dân quý hơn vua, ngay đến đức Khổng Tử cũng chưa thấy nói tới. Chỉ duy đến thầy Mạnh, thoạt đầu tiên nói một câu rằng: Dân vi quý, quân vi khinh”… Xen ý tứ đoạn này thì thầy Mạnh xem chủ quyền ở trong nước thuộc về nhân dân, tinh ý cũng không khác gì J.J. Rousseau ở bên Pháp, Học giả đời bây giờ quý trọng Rousseau mà bỏ quên Mạnh Tử, thật không biết suy nghĩ như thế nào” (4).

Chẳng trách Phan Bội Châu đã xem Khổng học như là một ngọn đèn soi sáng của nhân loại (Khổng học đăng).

Phan Bội Châu đánh giá cao Mạnh Tử nhưng cũng chẳng đánh giá thấp Tuân Tử. Tuân Tử chẳng đã từng cho rằng: “Vua là thuyền, dân là nước, nước có thể chở thuyền, nước cũng có thể lật thuyền” ( Quân giả, chu dã; thứ nhân (5)” giả, thuỷ dã. Thuỷ tắc tải chu tắc phúc chu. Tuân Tử, Vương chế). Nguyễn Trãi là người nổi tiếng “lo cho dân”, lúc nào cũng đặt “an dân” ( việc nhân nghĩa cốt ở an dân) lên hàng đầu, ngay sau khi chiến tranh vừa chấm dứt, ông đã nhắc lại câu nói trên của Tuân Tử trong Chiếu về việc làm bài Hậu tự huấnđể răn bảo thái tử. Nhưng hình như sau này tưởng chừng ngai vàng đã vững cho nên Minh Mạng tỏ ra chẳng hứng thú gì mấy với thứ “thuốc đắng dã tật” đó. Khi đi tuần du đến Quảng Nam, thư sinh Nguyễn Tiến Chương đã “chú thích” thêm cho câu nói của Tuân Tử rằng nước có thể lật thuyền chứ thuyền thì chẳng làm gì được nước. Kết quả là thư sinh Chương đã phải chết vì “chú thích” không đúng thời điểm này, thời điểm mà nhà Nguyễn đâu còn xem dân là Trời nữa. Điểm tựa đã từ Trời chuyển sang vua quan từ lâu rồi còn đâu!

Như vậy bài học về “dân” đã được cảm nhận sâu sắc cách ngày nay những hơn ba nghìn năm, cho dầu điểm tựa đó là “dân” hay là “vua quan”, cho dầu nhà cầm quyền là “cha mẹ” của dân hay là “công bộc” của dân, thực ra “dân” trong xã hội phong kiến cuối cùng cũng chỉ là phương tiện mà thôi.

Trong những ngày đầu sau khi nước Việt Nam ra đời, Hồ Chí Minh vẫn luôn chú ý đến quan niệm “dân là gốc” (dân vi bản) truyền thống. Một đất nước vừa thoát khỏi chế độ phong kiến, tuy đã quá quen với khẩu hiệu “dân là gốc” nhưng có bao giờ thực hiện được điều đó đâu. Cho nên nhắc lại “dân là gốc” không phải để nói mà chính là để làm, không những để làm mà còn cần phải chuyển đổi “dân bản” sang “dân chủ” trong xã hội mới trên nền tảng xã hội cũ. Khi trả lời phóng viên báo nước ngoài, khi đề cập đến Nhà nước, đến chính đảng, Hồ Chí Minh cũng không quên thống nhất điều đó:

“Trong một nước dân chủ thì mọi người đều có tự do tin tưởng, tự do tổ chức. Nhưng vì hoàn cảnh và trách nhiệm, tôi phải đứng ra ngoài mọi đảng phái. Nay tôi chỉ có một tin tưởng vào Dân tộc độc lập. Nếu cần có đảng phái thì sẽ là Đảng dân tộc Việt Nam. Đảng đó sẽ chỉ có một mục đích làm cho dân tộc ta hoàn toàn độc lập. Đảng viên của đảng đó sẽ là tất cả quốc dân Việt Nam, trừ những kẻ phản quốc và những kẻ tham ô ra ngoài…” (6).

Ông Vũ Đình Hoè trong tạp chí Xưa và Nay, mới đây cho rằng Hồ Chí Minh đã xây dựng nước Việt Nam dân chủ cộng hoà theo những nguyên tắc “dân chủ đặc sắc” chưa từng thấy ở đâu, đó là Đảng toàn dân, Nhà nước toàn quyền, Pháp quyền toàn dân(7).

Nhận định trên đúng hay sai có lẽ cũng cần phải bàn thêm. Tuy nhiên không ai không thừa nhận rằng “dân” quả đã có vị trí cực kỳ quan trọng trong tư tưởng Hồ Chí Minh. Tuy nhiên quan hệ giữa Đảng, Nhà nước, Dân ở một nước vừa thoát thai khỏi xã hội phong kiến tiến lên chủ nghĩa xã hội, không khỏi nảy sinh những vước mắc cần phải khắc phục. Nếu Đảng là toàn dân, Nhà nước là toàn dân thì phân chia thành ba ngôi một cách cứng nhắc như xưa nay liệu có gì mâu thuẫn hay không? Bởi vì Đảng và Nhà nước là của dân cho nên không thể ở ngoài dân được. Nếu cho rằng Dân làm chủ, Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, vậy không biết liệu có ai làm chủ mà không lãnh đạo và không quản lý chưa? Càng không thể có ông chủ nào mà không có quyền quyết định cả. Đảng và Nhà nước cũng là Dân, cho nên Dân làm chủ, đồng thời cũng là lãnh đạo và quản lý. Những khái niệm như “dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra” hình như vẫn đặt “dân” ở vị trí thụ động hơn là chủ động. “Dân chủ” không phải là “được” mà phải là “là”, “dân” không phải là “khách thể” mà phải là “chủ thể”. Dân không còn thuộc về một đẳng cấp cố định thấp nhất như ở xã hội phong kiến.

Nhà nước Việt Nam vừa thoát thai từ xã hội phong kiến cho nên cách phân chia “siêu hình” Dân, Đảng, Nhà nước cũng như quan hệ giữa chúng chưa thực sự hợp lý cũng là điều khó tránh khỏi. Tuy nhiên vấn đề chủ yếu nhất, khó nhất vẫn là quyền làm chủ thực sự của dân. Triết lý sống “ai cần ai” hình như đang làm thay đổi vị trí xã hội. Trước đây “Ta” cần dân cho nên dân là “trời”, bây giờ dân cần “Ta” bởi vì “Ta” có chức, có quyền, cho nên “Ta” mới là “trời”. Hiện tượng “hành dân”, “xa dân”, “vô cảm” với dân đang trở thành không khó thấy lắm. Làm sao để “dân” không phải chỉ là thứ thời trang trình diễn ở những dạ hội sang trọng mà còn phải để nó trở thành thường phục ở khắp nẻo đường kể cả những nơi thôn cùng xóm vắng. Những nơi mà ngay cả người dân ở đó, trước đây được gọi là “trời”, nay gọi là “ông chủ”, có khi cũng còn chưa biết mình là ai. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, cuối cùng lịch sử cũng sẽ chỉ cho họ biết họ là ai, bởi vì họ chính là lịch sử. Bởi vì họ chính là mục đích suốt cả cuộc đời cách mạng của vị anh hùng dân tộc Hồ Chí Minh.

(1) Xem Trần Kim Sinh, Nho học và thế kỷ XXI, NXB Hoa Hạ, 1996, t.2, tr. 1145.

(2) Phan Bội Châu, Khổng học đăng, NXB Anh Minh, Huế, 1957, tr. 467.

(3) Nhiệm Kế Dũ, Trung Quốc triết học sử giản biên, Nhân dân xuất bản xã, 1973, tr. 110.

(4) Phan Bội Châu , Khổng học đăng, NXB Anh Minh, Huế, tr. 463 – 467.

(5) “Thứ dân”: là người dân bình thường, không có tước trật phẩm hàm. “Thứ dân”: là nhân dân, “Thứ”ở đây là số đông. (Xem Từ hải, Lễ ký thiên Khúc lễ, Đại truyện). Tuy nhiên, từ thời cổ đại ranh giới được xem là một trong “tứ dân) ( Cốc Lương truyệnchép: ngày xưa “dân” có bốn loại: sĩ dân, thương dân, nông dân, công dân).

(6) Trích theo tạp chí Văn hiến Việt Nam, số 5 (49)/2005.

(7) Tạp chí Xưa và Nay, số 242/6/2005.

Nguồn: Xưa và Nay, số 246, tháng 10/2005, trang 42

Xem Thêm

Tạo thuận lợi hơn cho công tác tổ chức hội nghị, hội thảo quốc tế
Dự thảo Quyết định điều chỉnh, sửa đổi Quyết định 06/2020/QĐ-TTg ngày 21/02/2020 của Thủ tướng Chính phủ về tổ chức, quản lý hội nghị, hội thảo quốc tế tại Việt Nam nhằm giải quyết những vướng mắc trong quy định hiện hành, tăng cường phân cấp và đơn giản hóa thủ tục hành chính.
Để trí thức khoa học tham gia sâu hơn vào công tác Mặt trận
Hội thảo khoa học tại Hà Nội ngày 6/11/2025 đánh giá thực trạng sự tham gia, phối hợp của Liên hiệp Hội Việt Nam trong các hoạt động chung của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam giai đoạn 2015-2025. Các chuyên gia thẳng thắn chỉ ra những thành tựu, hạn chế và đề xuất giải pháp cho giai đoạn tới.
Còn nhiều rào cản trong thực thi bộ tiêu chuẩn ESG
Hầu hết các doanh nghiệp vừa và nhỏ (DNVVN) nói chung và DNVVN nói riêng trên địa bàn Thành phố Hà Nội gặp nhiều rào cản và thách thức trong thực thi tiêu chuẩn môi trường, xã hội và quản trị (ESG).
Đắk Lắk: Góp ý kiến văn kiện Đại hội lần thứ XIII của Đảng
Ngày 13/6, Liên hiệp hội tỉnh đã tổ chức góp ý kiến đối với dự thảo kế hoạch tổ chức hội nghị lấy ý kiến văn kiện Đại hội lần thứ XIII của Đảng và dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2025 – 2030.
Hà Giang: Góp ý dự thảo sửa đổi Luật Chất lượng sản phẩm
Ngày 13/6, Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật (Liên hiệp hội) tỉnh đã tổ chức hội thảo góp ý dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Chất lượng sản phẩm, hàng hoá (CLSPHH). Tham dự hội thảo có lãnh đạo đại diện các Sở, ban ngành của tỉnh, các hội thành viên Liên hiệp hộivà các chuyên gia TVPB.
Đắk Lắk: Hội nghị phản biện Dự thảo Nghị quyết về bảo đảm thực hiện dân chủ cơ sở
Sáng ngày 27/5/2025, tại trụ sở Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật tỉnh Đắk Lắk (Liên hiệp hội) đã diễn ra Hội nghị phản biện và góp ý đối với Dự thảo Nghị quyết của Hội đồng nhân dân (HĐND) tỉnh Đắk Lắk về việc quyết định các biện pháp bảo đảm thực hiện dân chủ ở cơ sở trên địa bàn tỉnh.
Phú Thọ: Lấy ý kiến về Dự thảo Nghị quyết sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp năm 2013
Sáng ngày 20/5/2025, Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật tỉnh Phú Thọ (Liên hiệp hội) tổ chức hội thảo lấy ý kiến của đội ngũ trí thức, chuyên gia, nhà khoa học về dự thảo Nghị quyết sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013.

Tin mới

Các nhà khoa học giao lưu, thuyết giảng tại trường đại học
Từ trí tuệ nhân tạo (AI), vật liệu bán dẫn hữu cơ, công nghệ y học đến biến đổi khí hậu và đa dạng sinh học… những buổi trò chuyện không chỉ mở rộng tri thức chuyên sâu mà còn truyền cảm hứng mạnh mẽ về hành trình chinh phục khoa học cho hàng nghìn sinh viên và giảng viên cả nước.
Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam tổ chức Hội nghị hiệp thương lần thứ nhất về cơ cấu, số lượng người ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XVI
Ngày 4/12, tại Hà Nội, Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam tổ chức Hội nghị hiệp thương lần thứ nhất để thảo luận về cơ cấu, thành phần, số lượng người của các cơ quan, tổ chức, đơn vị ở Trung ương được giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XVI.
Triển khai thực hiện các văn bản mới của Trung ương về về bảo vệ chính trị nội bộ Đảng
Chiều 4/12 tại Hà Nội, Đảng ủy Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam (Liên hiêp Hội Việt Nam) đã tổ chức hội nghị quán triệt và triển khai Quy định 367-QĐ/TW và Hướng dẫn số 05 - HD/BTCTW của Ban Tổ chức Trung ương về một số vấn đề về bảo vệ chính trị nội bộ Đảng.
Phổ biến những điểm mới các Luật, Nghị định
Sáng 4/12/2025, tại Hà Nội, Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam (Liên hiệp Hội Việt Nam) tổ chức Hội thảo Phổ biến các văn bản tới các Hội thành viên, Liên hiệp Hội địa phương và Tổ chức khoa học và công nghệ. Đây là hoạt động thường niên của Liên hiệp Hội Việt Nam nhằm cập nhật thông tin, hướng dẫn nghiệp vụ cho các đơn vị trong cùng hệ thống.
Lễ Khởi động Dự án Hỗ trợ trồng cây lâm nghiệp cảnh quan và Phát triển nông lâm kết hợp tại tỉnh Gia Lai
Ngày 01/12/2025, tại tỉnh Gia Lai, Trung tâm Con người và Thiên nhiên (PANNATURE) phối hợp cùng Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh Gia Lai và tổ chức Face the Future (Hà Lan) tổ chức Lễ Khởi động Dự án Hỗ trợ Trồng cây Lâm nghiệp Cảnh quan và Phát triển Nông lâm kết hợp tại tỉnh Gia Lai (GLAD).
AI - Đạo đức và an toàn trong kỷ nguyên mới
Chiều 2/12 tại Hà Nội, mở đầu chuỗi tọa đàm “Khoa học vì cuộc sống” của Tuần lễ Khoa học Công nghệ VinFuture 2025 đã diễn ra buổi tọa đàm với chủ đề: “Trí tuệ nhân tạo (AI) vì nhân loại - Đạo đức và an toàn AI trong kỷ nguyên mới”. với thông điệp “Cùng vươn mình - Cùng thịnh vượng” tiếp tục truyền cảm hứng đổi mới vì con người.
Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam chúc mừng 50 năm Quốc khánh nước CHDCND Lào
Nhân dịp kỷ niệm 50 năm Quốc khánh nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào và 105 năm ngày sinh Chủ tịch Cay-xỏn Phôm-vi-hản, thay mặt Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, bà Bùi Thị Minh Hoài - Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam đã gửi thư chúc mừng.
Việt Nam - Lào khẳng định tầm nhìn chung, lợi ích chiến lược đan xen và định hướng đồng hành lâu dài
Nhận lời mời của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Nhân dân Cách mạng Lào, Chủ tịch nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào Thongloun Sisoulith và Phu nhân, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm và Phu nhân dẫn đầu Đoàn đại biểu cấp cao Đảng, Nhà nước Việt Nam thăm cấp Nhà nước tới Lào và dự Lễ kỷ niệm 50 năm Quốc khánh Lào từ ngày 1 - 2/12/2025.
Viện Chính sách, Pháp luật và Quản lý tuyên truyền về phòng chống ma túy, tệ nạn xã hội tới tuổi trẻ học đường
Với mục tiêu nâng cao nhận thức, giúp các em học sinh biết cách tự bảo vệ mình trước những cám dỗ, nguy cơ và hành vi vi phạm pháp luật, chương trình: “Tuyên truyền giáo dục về phòng chống ma túy, tác hại của thuốc lá và đồ chơi nguy hiểm có tính bạo lực.” được diễn ra thực sự đã mang lại những giá trị hữu ích.
Định hướng đầu tư phát triển hệ thống cảng hàng không Việt Nam đến 2050
Một quốc gia muốn bay cao thì trước hết phải có đường băng vững chắc. Khát vọng đưa Việt Nam trở thành trung tâm kết nối khu vực về logistics, du lịch, đầu tư và tri thức đòi hỏi chúng ta phải xây dựng hệ thống cảng hàng không, sân bay hiện đại, hiệu quả, bền vững và thông minh.