Có thể điều trị chấm dứt bệnh lợn tai xanh
Một số bệnh nếu điều trị kịp thời lợn sẽ khỏi còn nếu phát bệnh dịch tả lợn thì vô phương cứu chữa. Cho nên ta phải tiêm phòng dịch tả lợn 100% cho số lợn con.
Tôi đã dùng Enrofroxacil thế hệ 3 để chữa cho 18 con lợn mắc bệnh tai xanh mà các thú y viên ở xã (Đình Bảng - Từ Sơn - Bắc Ninh) đã bó tay. Có con đã mang ra hố định chôn hủy, tỉ lệ khỏi 100%.
Hiện nay khâu điều trị cho lợn tai xanh có nhiều điều cần làm:
1. Thuốc: chúng ta pha kháng sinh quá loãng như enrofroxacil nồng độ chỉ 5% trong lọ thuốc 100CC chỉ có 5g hoạt chất. Những con lợn lớn 100 - 200 kg phải dùng 3 - 4 hoạt chất nên phải tiêm 60 - 80CC trong 1 lần tiêm. Vì vậy khó tiêm đủ thuốc cho 1 con lợn to nếu tiêm nhiều như vậy chỗ tiêm thường sưng tấy nên nếu có tiêm đủ thuốc cũng nằm tại chỗ, ít tác dụng. Tôi đã dùng enrofroxacil của Ấn Độ loại 1g trên lọ có kèm dung môi 5CC nên chỗ tiêm rất ít sưng và dùng đủ hoạt chất cho lợn to, giá chỉ từ 7 - 10 nghìn/ lọ/ 1g có kèm dung môi 5CC, còn giá thuốc thú y của ta thì lại rất đắt: giá 1 lọ dung dịch enrofroxacil 5% 100CC tức là chỉ có 5g hoạt chất mà giá bán tới 170 nghìn đồng cách dùng toàn bằng tiếng Anh nên nông dân không thể đọc được. Vì khối lượng ít chỉ có 5CC nên có thể tiêm cho lợn nhiều chỗ: tai, đùi, mông… Khi tiêm nên dùng kim cỡ 16 loại dài nhất để với lợn to có thể xuyên qua lớp cơ vì lớp mỡ thuốc ta rất ít.
2. Khi điều trị thú y viên phải có nhiều kim tiêm, mỗi con chỉ dùng 1 kim cho mỗi lần tiêm, phải có 1 lọ nước sinh lý (9/1000 để rửa sơranh). Vì khi điều trị cho lợn bị liệt chân ta dùng Di -clofinac nếu sơranh có dính vitamin B1 thuốc sẽ kết tủa trắng làm hỏng thuốc nên tiêm không có hiệu quả. Còn nếu chỉ dùng 1 kim tiêm cho nhiều con lợn thì chẳng khác gì người bị SIDA dùng chung kim tiêm với người khác. Vì vậy càng chữa bệnh càng lan rộng.
3. Ở các hộ gia đình hoặc gia trại có người nuôi lẫn gà để tận dụng thức ăn thừa của lợn vì vậy rất nguy hiểm vì gà ăn cám của lợn bị tụ huyết trùng lại ăn cám của lợn viêm phổi… Lợn bị lây chéo nhiều bệnh nên điều trị dài ngày lợn vẫn chết do tiêm nhiều kháng sinh chúng bị kiệt sức. Như vậy phải tuyệt đối không nuôi lợn lẫn gà có dịch lợn tai xanh. Khi nhiệt độ lợn giảm đến 37 độ C mà bị xuất huyết nên ta tiêm Anagin C lợn càng bị chết nhanh vì thuốc làm hạ nhiệt hơn.
4. Về cách hủy lợn chết hiện nay có tiến bộ so với các năm trước như cho chôn rải rác ở vườn nhà không bắt buộc chôn tập trung nên khi lợn bị phân hủy ít làm ô nhiễm môi trường.
5. Chúng ta cũng không biết trong điều kiện khắc nghiệt nhất virut mắc bệnh tai xanh PRRS có hình thành nha bào không? Nên chôn phân tán cũng chưa hẳn là cách phòng có hiệu quả. Vì virus chỉ tồn tại trên cơ thể sống mà dịch vẫn phát ra liên tục ở nhiều tỉnh nước ta. Các nhà khoa học thú y nước ta nói virus gây bệnh tai xanh ở nước ta có nguồn gốc từ Bắc Mỹ. Vậy nó nhập vào nước ta bằng cách nào? Khi Bắc Mỹ cách chúng ta nửa vòng trái đất. Vậy có thể do nha bào chăng? có thể do nhập thịt lợn bẩn từ Bắc Mỹ, khi giã đông chúng phân tán ra môi trường? Lúc đủ nhiều thì gây thành địch?
Nên chăng chúng ta cho xẻ thịt lợn bệnh đem đun sôi khoảng 2h rồi cho cá ăn. Virut thì chết cá có thức ăn môi trường không bị hôi thối. Còn vấn đề giám sát ta có thể cử công an viên xã, phường theo dõi, còn tiền bồi dưỡng cho họ có thể lấy từ tiền lợn hỗ trợ bệnh chết.
Như vậy ta có thể yên tâm: người ta không vứt lợn chết ra đường ra mương nữa…
Vài kinh nghiệm nhỏ góp phần mong dập tắt dịch lợn tai xanh nhanh chóng để phần nào đỡ khốn khó cho người chăn nuôi lợn nhỏ lẻ còn nghèo.








