Ung thư theo y học cổ truyền và y học hiện đại
Theo y học cổ truyền:
Ung là úng tắc. Nghĩa là tà khí làm cho khí huyết không thông hoạt rồi úng tắc lại làm độc, độc chạy ra ngoài bì phu rồi phát sưng là ung, gọi là mụn nhọt. Nhọt đỏ sưng làm đau nhức nóng lạnh rất dữ, nhưng căn bệnh không thâm sâu, độc khí quá mạnh, cho nên dù có ầm ầm làm dữ, cũng chỉ đau nhức ở ngoài không đau đến gân xương. Điều trị đúng cách thì mau khỏi.
Bệnh ung thuộc lục phủ là dương bệnh, dễ trị.
Bệnh ung có nội ung, ngoại ung. Mụn ở ngoài thân thể là ngoại ung, mụn ở trong tạng phủ là nội ung.Nội ung nguy hiểm hơn ngoại ung.
Thư là trữ tích. Nghĩa là tà khí hiệp với khí huyết tích trí lại làm độc, độc công kích ở trong gân xương rồi phát sưng, cũng gọi là cái mụn. Mụn ấy trước nhỏ, sau cứ to dần, màu da mụn vẫn như thường không biến sắc, người ta thường gọi là bướu. Bướu ấy không đau nhức, người vẫn đi lại làm ăn bình thường. Thời gian dài 5 năm, 10 năm hoặc lâu hơn mụn ấy mới vỡ ra. Khi đã vỡ thì khó sống.
Bệnh thư thuộc tạng là âm bệnh, khó chữa trị.
Như vậy Y học cổ truyền ung với thư phân biệt rõ ràng là 2 bệnh khác nhau, không phải ung với thư là một bệnh.
Theo y học hiện đại:
U (Tumeur) là tên chung gọi các thể tổ chức bệnh lý do phát triển tế bào quá mức. Có u lành phát triển tại chỗ, nói chung có ranh giới rõ với tổ chức xung quanh và không có xu hướng phát triển sau khi cắt bỏ. U ác tính còn gọi là ung thư, ngược lại không có ranh giới rõ, xâm chiếm các tổ chức bên cạnh. U ác tính do tế bào lạ hình thành và có xu hướng gieo rắc đi xa và tái phát triển sau khi phẫu thuật cắt bỏ.
Ung thư (cancer) từ dùng để chỉ các u ác tính có khuynh hướng xâm lấn, phá hủy các tổ chức lành và có thể phát triển đi xa (di căn)… Ngày nay, các phương pháp điều trị mới đã chữa được một tỷ lệ khỏi nhất định, khác xưa kia.
Bình thường các tổ chức của cơ thể phát triển một cách cân đối hài hòa, đạt tới các hình thể mà ta đã biết. Sở dĩ như vậy vì trong tổ chức lành, tế bào sinh trưởng theo quy luật điều hòa, nhờ sự thông tin và nhận tin từ tế bào này sang tế bào khác. Quá trình ung thư là một loại “thay đổi”. Một số tế bào không theo luật định mà phát triển một cách khác thường. Tế bào ung thư có những đặc tính riêng: nhân to nham nhở, nguyên sinh chất rất ít và không giống các tế bào thuộc tổ chức sinh ra nó đến mức không nhận được nữa. Tế bào sinh trưởng một cách vô tổ chức, thoát khỏi sự điều hòa bình thường, kháng lại sự tự vệ miễn dịch, thường tiêu diệt các tế bào lạ. Từ một nhóm nhỏ tế bào ung thư hóa, sau một thời gian dài “ẩn dật”, sự phát triển vô tổ chức dẫn đến sự hình thành một u có thể nhận biết được. Ước tính rằng phải từ 8 - 10 năm mới hình thành được một u đường kính 1cm. Qua những năm dài “ẩn dật”, dù chậm, quy trình…. Ung thư vẫn có và không chỉ giới hạn trong sự trưởng thành của u chính, một số tế bào có thể tách ra, vào máu và di chuyển đến một nơi khác của cơ thể, tụ lại, sinh trưởng thành một u thứ phát gọi là u di căn.
May sao sự phát triển của u ác tính không phải bao giờ cũng thuận chiều đều đặn. Sự phát triển có thể bị ngăn chặn lại bất kỳ lúc nào do một nhiễm khuẩn, do tác động của một nội tiết đặc biệt, do một đợt điều trị không đặc hiệu, hoặc do nguyên nhân nào đó chưa rõ. U thoái hóa một phần hoặc toàn phần một cách tự nhiên. Mặt khác không phải có sự liên quan chắc chắn giữa khả năng phát sinh u thứ phát và sự hiện diện của tế bào ung thư trong máu, nên ung thư thứ phát đã hình thành, có thể tự tiêu. Đã có hàng trăm trường hợp ung thư tự khỏi không cần chữa, đã được công bố. Mặc dù khó giải thích, nhưng thực sự đã có những ung thư nhìn thấy hẳn hoi đã biến mất một cách tự nhiên.
Qua trình bày trên ta có thể biết được những điểm giống nhau và khác nhau giữa Y học cổ truyền và Y học hiện đại về khái niệm ung thư để tránh ngộ nhận.








