Chất keo bền nhất trong tự nhiên có thể dùng làm keo trong y học
Các nhà khoa học phát hiện ra rằng, để tách được khuẩn C. crescentus ra khỏi ống hút phải cần đến một lực tương đương 1 micronewton. Brun cho biết: "Bằng cách sử dụng các tế bào đột biến có thể tách được chất keo này khỏi bề mặt thuỷ tinh. Chúng tôi thử dùng nước rửa trôi nó nhưng không được". Các nhà khoa học cho khuẩn C. cresentus dính vào thành một ống hút thuỷ tinh mỏng và dùng thiết bị điều khiển siêu nhỏ (micromanipulator) bắt dính một số tế bào của vi khuẩn rồi kéo nó khỏi ống, từ đó tính lực căng. Sau 14 lần thử, họ đã đi đến kết luận phải dùng một lực từ 0,11 đến 2,26 micronewton/một tế bào mới tách được vi khuẩn.
Khuẩn C. cresensus tự bám vào các tảng đá và các thành ống bằng cuống dài và mảnh. Ở cuối cuống là bộ phận bám có chất polysaccarit (chuỗi các phân từ đường). Các nhà khoa học cho biết, chất đường này đã giúp cho C. cresentus có được sức bám chặt như vậy. Có giả định cho là phải có loại protein kết dính đặc biệt gắn với phân tử đường ấy, nhưng thông tin này vẫn chưa được khẳng định. Chỉ có một điều chắc chắn, polysaccarit là chất rất dính.
Về lý thuyết, chất keo tự nhiên của C. cresentus có thể được sản xuất hàng loạt và ứng dụng cho việc che phủ bề mặt trong y học và kỹ thuật. Yves Brun, chuyên gia về vi khuẩn thuộc Đại học Bloomington cho biết, loại keo này chắc chắn sẽ được ứng dụng rộng rãi vì nó có tác dụng trên cả bề mặt ướt. Nó cũng có thể dùng làm chất keo giải phẫu có thể phân huỷ sinh học.
Brun cho biết: "Thách thức lớn nhất là làm sao sản xuất được chất keo này với khối lượng lớn mà không để cho nó dính với bất kỳ chất nào dùng để sản xuất nó".
Nguồn: ScienceDaily, Tạp chí Hoạt động Khoa học số 5/2006








