Liên hiệp các hội và khoa học kỹ thuật Việt Nam
Thứ sáu, 24/06/2022 14:23 (GMT+7)

Làm khoa học phải biết nếm trải cái vất vả, nhọc nhằn, đắng cay của nghề

Thành công, vinh quang của nghề nghiên cứu là có thật nhưng một người thầy tốt cũng cần phải chỉ cho học trò thấy cái vất vả, nhọc nhằn, đắng cay của nghề. Tốt nghiệp tiến sĩ tại Đài Loan và trước đó cũng đã từng làm việc tại Australia, TS. Phạm Hiệp quyết định trở về nước vào năm 2017.

Tại Hà Nội, anh cũng từ chối một số lời mời của một số đại học lớn ở Hà Nội để tự “khởi nghiệp”, đồng sáng lập 1 trung tâm nghiên cứu độc lập, tổ chức “huấn luyện” nghiên cứu, hỗ trợ các nhà nghiên cứu trẻ trong lĩnh vực khoa học xã hội. Trong 4 năm qua, thông qua chương trình “huấn luyện nghiên cứu” của Tiến sĩ Hiệp, gần 50 bạn trẻ đã có có công bố quốc tế ISI/Scopus đầu tiên trong lĩnh vực khoa học xã hội, gần 20 bạn đã xin được học bổng thạc sĩ, tiến sĩ ở nước ngoài và khoảng 10 bạn đã tốt nghiệp tiến sĩ.

Riêng năm 2021, nhóm của Tiến sĩ Hiệp đã công bố 21 bài báo trên các tạp chí ISI, Scopus; trong đó có 8 học viên đã có công bố đầu tiên trong 21 bài báo kể trên; 7 học viên xin được học bổng thạc sĩ, tiến sĩ ở nước ngoài và 4 học viên tốt nghiệp tiến sĩ.

Đồng thời, Tiến sĩ Hiệp cũng là nhà hoạt động giáo dục tích cực, thường xuyên tham gia phản biện nhiều vấn đề nóng của giáo dục, đặc biệt là giáo dục đại học  trên các diễn đàn báo chí, mạng xã hội. Nhân dịp đầu xuân mới Nhâm Dần 2022, phóng viên (PV) có buổi trò chuyện với tiến sĩ trẻ này.

tm-img-alt

Phạm Hiệp

PV:Thưa Tiến sĩ Phạm Hiệp, được biết chương trình hỗ trợ các nhà nghiên cứu trẻ trong lĩnh vực khoa học xã hội của anh có tên là “Huấn luyện nghiên cứu” (Research Coach), tại sao anh lại dùng chữ “huấn luyện” thay vì “đào tạo” hay “tập huấn”?

TS Phạm HiệpKhi còn học nghiên cứu sinh ở Đài Loan, tôi có tham gia hỗ trợ cho nhiều học viên người Việt trong quá trình làm luận văn thạc sĩ. Trường chúng tôi theo học là một ngôi trường nhỏ, vì thế mà đầu vào không quá cao.

Trong quá trình đồng hành cùng các bạn, tôi nhận ra rằng, đôi khi chất lượng đầu vào không phải là yếu tố mang tính quyết định mà quan trọng hơn là phương pháp dạy và học. Nếu có phương pháp tốt, quy trình đào tạo bài bản thì một học viên từ năng lực trung bình cũng có thể trở thành khá, giỏi.

Các bạn tôi hỗ trợ ít nhiều 10 năm trước, nhiều bạn học ngày nay, đã học xong Tiến sỹ và trở thành các nhà khoa học hoạt động rất tích cực, tham gia vào lực lượng nghiên cứu trong và ngoài nước.

Cũng từ cơ duyên đó, năm 2017, khi trở về nước, tôi đã ấp ủ việc biến những ý tưởng đào tạo của mình thành một chương trình, nhằm hỗ trợ các bạn trẻ, đặc biệt là những bạn mới chập chững bước vào con đường nghiên cứu khoa học.

Và vậy là chương trình “Huấn luyện nghiên cứu” (Research Coach) ra đời từ đây. Tôi muốn nhấn mạnh hai chữ “huấn luyện” để phân biệt với cách dạy truyền thống những chương trình đào tạo sau đại học ở trường đại học Việt Nam: thầy nói, trò chép; người thầy không theo sát quá trình nghiên cứu của học trò.

PV: Anh có thể phân tích rõ hơn sự khác biệt ở đây?

TS Phạm Hiệp: Chữ “huấn luyện” trong chương trình của tôi được lấy cảm hứng từ thể thao. Ví dụ như trong bóng đá, có lúc huấn luyện viên phải thị phạm, làm mẫu cho học trò; khi học trò có động tác sai thì cần phân tích lỗi sai ngay để học trò hiểu; huấn luyện viên cũng phải chỉ cho học trò biết anh cần học những gì ở đồng đội của mình, cần hỗ trợ ra sao với những đồng đội khác.

Sau một thời gian hoạt động, tôi đã cố gắng xây dựng hẳn thành được một phương pháp luận cho chương trình của mình, gọi là “nghiên cứu vi mô” (Micro researching).

Trong nghiên cứu vi mô có ba trụ cột chính.

Thứ nhất là nghiên cứu khoa học phải gắn với “thực chiến”. Sau một khóa lý thuyết, học viên cần phải được tham gia vào nghiên cứu ngay để hiểu “guồng quay” từ những dự án nghiên cứu thực định hướng quốc tế; rồi sau đó, nếu cần lại quay lại học lý thuyết. Điều này cũng tương tự như học bơi, không ai học lý thuyết trên bờ cả buổi, phải nhảy xuống bể học ngay sau khi đã nắm được những nguyên tắc sơ bộ về bơi trên bờ.

Thứ hai, vấn đề nghiên cứu sẽ được chia thành những bước nhỏ (baby steps), điều này giúp người học không bị “ngợp” trước những vấn đề nghiên cứu quá lớn. Khi học viên được từng bước, từng bước chinh phục những nấc thang trong nghiên cứu, các em sẽ tự tin hơn, hứng thú với với công việc này. Để làm được điều đó thì người huấn luyện viên phải biết cách chia nhỏ vấn đề, ra đề bài thật chuẩn cho học viên.

Thứ ba là các học viên cần chủ động trong việc hướng dẫn nhau. Một học viên khi đã đạt được trình độ nhất định rồi sẽ cùng tham gia vào quá trình huấn luyện những bạn mới. Cái này thực ra là tôi học từ phong trào “bình dân học vụ” của Bác Hồ: người biết nhiều chữ dạy người biết ít chữ, người biết ít chữ lại dạy người chưa biết chữ.

PV: Anh nghĩ đâu là tố chất quan trọng của một huấn luyện viên nghiên cứu?

TS Phạm Hiệp: Muốn trở thành huấn luyện viên, điều kiện cần là anh phải là nhà nghiên cứu hoạt động tích cực. Nghĩa là anh phải làm việc liên tục, không có giai đoạn nghỉ và phải thường xuyên có công bố, tham gia biên tập, phản biện ở các tạp chí quốc tế cũng như các diễn đàn học thuật khác. Trong khoa học, nếu anh nghỉ khoảng 2 năm thôi thì anh có nguy cơ không thể cập nhật được những kiến thức khoa học mới và bị bỏ lại phía sau. Cùng là một vấn đề, năm nay là đỉnh cao trong nghiên cứu thì có khi năm sau đã lạc hậu mất rồi!

Bên cạnh đó điều kiện đủ là người huấn luyện nghiên cứu phải có tư duy khác trong cách đào tạo học trò như tôi vừa phân tích.

Ở chương trình Research Coach, hiện nay đã có nhiều nhà khoa học tham gia giảng dạy, huấn luyện nhưng thường là mọi người chỉ đáp ứng điều kiện cần khi mới bắt đầu. Còn về điều kiện đủ, tôi phải trao đổi, thảo luận rất kỹ và đồng hành cùng họ một thời gian thì mới đáp ứng được.

PV: Theo anh, những nhà nghiên cứu trẻ ở Việt Nam hiện nay đang phải đối mặt với những khó khăn gì?

TS Phạm Hiệp: Điều này đã nhiều người chỉ ra rồi, nào là thiếu kinh phí, thiếu tư liệu khoa học hay thiếu thời gian tập trung cho nghiên cứu.

Song, bấy nhiêu đó vẫn chưa phải là là vấn đề lớn nhất. Vấn đề lớn nhất hiện nay là chưa có được một môi trường học thuật đúng nghĩa – một môi trường học thuật tạo nên không khí, tạo nên động lực, hứng thú làm việc, học tập, các bạn trẻ cần có không gian để tương tác, trao đổi, học hỏi lẫn nhau.

Từng có một đồng nghiệp tham gia buổi hội thảo do chúng tôi tổ chức, chị chia sẻ rằng, điều buồn nhất ở Việt Nam là đang thiếu một không gian học thuật. Các trường đại học ở Việt Nam phần lớn theo định hướng giảng dạy chứ chưa phát triển nghiên cứu. Chỉ khi đến với “Research Coach”, chị mới thấy cảm giác “như được về nhà”, bởi nơi đây có không khí học thuật, môi trường học thuật. Và với tôi, “Research Coach” thực sự là “ngôi nhà học thuật dành cho các nhà nghiên cứu trẻ trong lĩnh vực khoa học xã hội”. Ngôi nhà học thuật này luôn chào đón các nhà nghiên cứu trẻ đang tìm kiếm sự hỗ trợ, sự chia sẻ, và cùng nhau đóng góp vào sự phát triển khoa học nước nhà.

PV:Anh có gửi gắm gì với các bạn trẻ khi mới bước chân vào con đường nghiên cứu?

TS Phạm Hiệp: Thực ra thì tôi vẫn còn rất trẻ mà (cười). Tôi nghĩ điều quan trọng là các bạn phải làm việc mình thích, khi chọn đúng con đường, mỗi ngày trôi qua bạn đều có 24 giờ vui vẻ, hạnh phúc.

Nói về nghề nghiên cứu, nhiều người chỉ tô vẽ những gam màu sáng, những cái ngọt ngào, vinh quang, thành công của nghề. Đó là những cái có thật, nhưng với tôi, một người thầy tốt cũng cần phải chỉ cho học trò thấy cái vất vả, nhọc nhằn, đắng cay của nghề.

Tôi rất thích câu của giáo sư Ngô Bảo Châu từng nói: “có cả những đắng cay nằm trong hạnh phúc”. Nghề nghiên cứu nó cũng xen lẫn nỗi vất vả, dư vị đắng cay, và trước tiên, các bạn phải biết “nếm” cái đắng cay ấy, rồi đến lúc phải biết “tận hưởng” cả những đắng cay, để rồi chuyển hóa vị đắng ấy thành vị ngọt, biến nó thành niềm vui, thành công cho chính mình, như thế thì các bạn mới gắn bó với nghề được.

PV: Anh có nghĩ rằng nghiên cứu trong lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn đang bị “lép vế” so với nghiên cứu trong lĩnh vực khoa học tự nhiên?

TS Phạm Hiệp: Trong quá khứ thì nghiên cứu khoa học xã hội bị “lép vế” rất nhiều so với khoa học tự nhiên.

Nhưng ngày nay, khoảng cách giữa khoa học tự nhiên và khoa học xã hội đang được thu hẹp lại.

Thậm chí ngày nay, khoa học xã hội lại có những lợi thế nhất định so với khoa học tự nhiên.

Để dễ hiểu tôi xin kể một câu chuyện, cách đây một năm, tôi có buổi làm việc với một giáo sư người Úc khi bà sang Việt Nam công tác. 8 giờ sáng, chúng tôi ngồi tại một quán cà phê ngay mặt đường. Khi bà hỏi tôi về điểm mạnh của nhóm tôi, tôi hướng ánh nhìn ra ngoài, nơi dòng người đang bon chen trên con phố huyết mạch của Thủ đô. Bà giáo sư ngay lập tức đã cười phá lên rất to.

Việt Nam là một đất nước 100 triệu dân trong khi số lượng công bố khoa học trên các tạp chí quốc tế chỉ khoảng 1,000-2,000 bài/năm. Phòng thí nghiệm của chúng tôi là những góc vườn, ngã tư đường, con phố nhỏ,… đi bất kỳ đâu chúng tôi cũng nhìn thấy vấn đề nghiên cứu, có thể khai thác từ góc độ của giáo dục, văn hóa, kinh tế hay xã hội. Đó là những lợi thế quá rõ ràng trong nghiên cứu khoa học xã hội và nhân văn mà các đồng nghiệp trong khoa học tự nhiên không thể có được.

PV: “Research Coach” được khởi sự bắt đầu từ năm 2017, hành trình 4 năm qua đã có những dấu ấn nào đặc biệt với anh cũng như các cộng sự của mình?

TS Phạm Hiệp: Hằng năm chúng tôi đều có tổng kết với những chỉ số cụ thể. Song, tôi không muốn nói nhiều về những chỉ số định lượng, đôi khi nó còn hơi khô khan.

Điều tôi hạnh phúc, tự hào nhất là đã tạo dựng được ngôi nhà học thuật, cộng đồng học thuật mà ở đó, các thành viên được học tập, trao đổi, sẻ chia, có được không khí học thuật không khác gì những đơn vị nghiên cứu trên thế giới.

Có thể nhóm nghiên cứu của chúng tôi, về chất lượng nghiên cứu còn khoảng cách rất xa so với các nhóm tại trường đại học đẳng cấp quốc tế, nhưng có một điều chúng tôi tự tin là môi trường học thuật, không khí học tập thì không thua kém đâu trên thế giới.

Bên cạnh đó, thông qua hoạt động huấn luyện, chúng tôi giúp được các bạn trẻ có định hướng nghề nghiệp đúng liên quan đến nghề nghiên cứu.

Thế nào là định hướng nghề nghiệp đúng? Là khi bạn đi đúng đường, đúng hướng và tiết kiệm được thời gian. Ví dụ có những bạn trẻ sau khi ra trường tham gia vào nhóm nghiên cứu của chúng tôi 1 năm, đi học thạc sĩ 2 năm, sau khi hoàn thành chương trình thạc sĩ đã công bố 5 – 7 bài báo quốc tế và nhận được học bổng tiến sĩ của các trường quốc tế.

Việc định hướng nghề nghiệp liên quan đến nghiên cứu không chỉ là câu chuyện của những người thành công mà còn là câu chuyện của những người thất bại.

Có những bạn mới ra trường muốn làm nghiên cứu, có bạn đang kinh doanh muốn chuyển sang làm nghiên cứu, có những giảng viên trẻ đang băn khoăn liệu có nên bỏ nghề hay là ở lại với nghề,… Qua quá trình tham gia vào ngôi nhà học thuật của tôi thì họ đã tìm được câu trả lời.

PV: Anh có thể kể về một học trò để lại trong anh nhiều ấn tượng nhất không?

TS Phạm Hiệp: Đó là một bạn từng làm lãnh đạo trong một doanh nghiệp có uy tín, rồi bạn cảm thấy mình không phù hợp với kinh doanh và muốn học tiến sĩ ở một chương trình liên kết quốc tế đồng thời tham gia vào nhóm của tôi.

Sau thời gian, để tập trung, bạn quyết định từ bỏ công việc làm lãnh đạo doanh nghiệp để xin làm giảng viên một trường đại học. Tức là từ bỏ mức lương vài chục đến cả trăm triệu/tháng để nhận mức lương giảng viên tập sự chỉ dưới 10 triệu/tháng. Nhưng vì bạn đã xác định rất rõ hướng đi của mình rồi nên rất quyết tâm và cũng rất hồi hộp khi ứng tuyển.

Thật tình cờ là trong hội đồng xét tuyển lại có đồng nghiệp của tôi. Và khi họ nhìn thấy thư giới thiệu của tôi, họ nói đại ý: “học trò Research Coach thì yên tâm rồi”, thế là bạn được tuyển. Tôi mừng cho bạn đó đã chọn đúng con đường mà bạn thực sự mong muốn, dù với mức lương thấp hơn nhiều. Và tôi cũng vui vì Research Coach của tôi đã có “thương hiệu” và là dấu hiệu để các trường đại học cảm thấy yên tâm khi tuyển giảng viên.

PV: Nhiều người vẫn quan niệm rằng, nếu muốn theo con đường nghiên cứu thì nên ra nước ngoài (những quốc gia phát triển) để nghiên cứu, học tập. Anh có suy nghĩ gì về vấn đề này? Và tại sao anh lại không lựa chọn ở lại nước ngoài làm việc mà về nước?

TS Phạm Hiệp: Tôi nghĩ rằng điều này vẫn đúng với số đông. Dù sao thì ở một đất nước phát triển với những đại học hàng đầu thế giới sẽ có nhiều điều kiện để làm nghiên cứu và phát triển hơn, và điều này cũng đúng với phần lớn những bạn trẻ chưa có bằng tiến sĩ.

Tuy nhiên, trong một số trường hợp nhất định và đặc biệt là trong ngành khoa học xã hội thì điều đó chưa chắc đúng. Trở lại với câu chuyện giữa tôi và bà giáo sư người Úc. Bạn biết đấy! Một đất nước như Úc 25 triệu dân thì chắc chắn không thể nhiều vấn đề xã hội bằng nước ta với cả 100 triệu dân. Trong trường hợp này rõ ràng, khi ở Việt Nam, tôi cũng sẽ có những lợi thế nhất định so với đồng nghiệp ở Úc.

Bởi lẽ chất liệu nghiên cứu của khoa học xã hội chính là cuộc sống. Làm nghiên cứu trên chính quê hương đất nước mình, giải quyết những vấn đề xã hội đặt ra cũng giống như một sứ mệnh tốt đẹp mà nhà khoa học có thể thực hiện.

PV: Ngoài làm nghiên cứu và tổ chức “huấn luyện” nghiên cứu, anh còn rất tích cực tham gia phản biện, thảo luận các vấn đề nóng về giáo dục, đặc biệt là giáo dục đại học trên báo chí và mạng xã hội? Anh có bao giờ cảm thấy mình bị mất cân bằng giữa 2 việc không?

TS Phạm Hiệp: Ngược lại chứ. Làm nghiên cứu giáo dục và phản biện xã hội (một phần của thực hành kết quả nghiên cứu) thì cũng giống như một người đi xe đạp thôi, một bên là “pê đan nghiên cứu”, một bên là “pê đan thực hành”. Thiếu một trong 2 bên là … ngã xe ngay.

PV: Năm 2022, anh mong ước, kỳ vọng gì về giáo dục đại học Việt Nam – lĩnh vực nghiên cứu sâu nhất của anh?

TS Phạm Hiệp: Giáo dục đại học nói riêng cũng như mọi ngành, lĩnh vực khác trong cả nước đang chuyển sang một giai đoạn với những dấu mốc quan trọng. Nhiều ngành đang đề ra chiến lược phát triển mới đến 2030, tầm nhìn 2045 - là dấu kỷ niệm 100 năm thành lập đất nước.

Từ 2017 tôi đã được tham gia vào một nhóm thực hiện giữa Bộ Giáo dục và Đào tạo và Ngân hàng Thế giới chuẩn bị cho bản kế hoạch chiến lược này nhưng vì nhiều lý do bản kế hoạch chiến lược mới chỉ dừng ở kết quả nghiên cứu chứ chưa được ban hành chính thức. Tôi mong trong giai đoạn tới, nếu các đơn vị có trách nhiệm tiếp tục thực hiện công việc này, mình sẽ lại được tham gia và đóng góp, không ít thì nhiều.

Về kế hoạch cá nhân, tôi rất mong sẽ sớm hoàn thiện mô hình Micro Research trong Research Coach của tôi. Hiện tôi đã gửi 1 bản thảo bài báo giới thiệu mô hình này đến tạp chí chuyên ngành để nhận sự phản biện của đồng nghiệp quốc tế. Hy vọng, trong tương lai không xa, Research Coach của tôi sẽ có cơ hội được hợp tác và “cấy” vào trong các chương trình đào tạo tiến sĩ trong nước. Tôi nghĩ, rồi đến một ngày, khi các chương trình tiến sĩ được vận hành tốt, thì những chương trình kiểu học thêm, hay hỗ trợ như Research Coach hiện tại sẽ không có lý do gì để tồn tại cả.

Xem Thêm

Người ươm mầm khoa học kỹ thuật Việt Nam
Giáo sư, viện sĩ Vũ Tuyên Hoàng, Nhà khoa học, Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới. Giải thưởng Hồ Chí Minh , giải thưởng Lúa thế giới; Nguyên Chủ tịch Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam.
Nghĩa lớn!
GS.VS Trần Đại Nghĩa, nhà khoa học lớn, người đặt nền móng cho ngành khoa học kỹ thuật quân sự Việt Nam, Viện trưởng Viện Khoa học Việt Nam, Chủ tịch đầu tiên của Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam, Chủ nhiệm Báo Khoa học và Đời sống.
Giáo sư Trần Đại Nghĩa: ba cách tiếp cận đặc sắc
GS Trần Đại Nghĩa là một nhân vật lịch sử. Một vị tướng được phong trong 10 thiếu tướng đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa; Một nhà khoa học với những công trình nghiên cứu và chế tạo vũ khí để đương đầu với những cường quốc khoa học và quân sự. Một con người đã từ bỏ sự nghiệp khoa học và cuộc sống đủ đầy ở phương Tây để trở về đóng góp cho cuộc kháng chiến của dân tộc trong thế kỷ 20.
Nhớ lại kỉ niệm với Giáo sư Trần Đại Nghĩa!
Đêm trước ngày Đại hội Liên hiệp hội TP. Hồ Chí Minh lần thứ nhất (1986), GS. Trần Đại Nghĩa có vẻ ưu tư lắm và dường như không ngủ được, Ông gọi tôi sang phòng, pha một ấm trà, hai thầy trò nói chuyện với nhau đến rất khuya. Câu chuyện bắt đầu từ viêc sửa sang, chỉnh lý lại 2 bài phát biểu để ông và tôi ngày mai sẽ đọc tại Đại hội. Sau đó là những câu chuyện về khoa học và đất nước…
Hồn quê: Tác phẩm tranh xuất sắc làm từ bẹ chuối
Tranh làm từ bẹ chuối là ý tưởng sáng tạo độc đáo của em Phan Tuấn Khang, Trường THPT Nguyễn Văn Côn (huyện Gò Công Đông). Sản phẩm vừa đoạt giải Ba Cuộc thi sáng tạo thanh, thiếu niên và nhi đồng tỉnh Tiền Giang lần thứ XIV (2021 – 2022), vừa giải Ba Cuộc thi sáng tạo thanh, thiếu niên và nhi đồng toàn quốc.
Phát triển Liên hiệp Hội Việt Nam vững mạnh
Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam hiện có 93 Hội ngành toàn quốc, 63 Liên hiệp Hội tỉnh, thành phố; 607 tổ chức KH&CN trực thuộc; 03 đơn vị thuộc Liên hiệp Hội Việt Nam, ông Phạm Quang Thao – Phó chủ tịch Liên hiệp Hội Việt Nam cho biết tại Hội nghị Hội đồng Trung ương Liên hiệp Hội Việt Nam lần thứ 5 (khóa VIII).
Người đặt nền móng xây dựng Liên hiệp Hội Việt Nam
Hướng tới kỷ niệm 40 năm ngày thành lập Liên hiệp các Hội Khoa học và Kĩ thuật Việt Nam - Liên hiệp Hội Việt Nam (26/3/1983-26/3/2023), vusta.vn trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc về cuộc đời và sự nghiệp Giáo sư, viện sĩ Trần Đại Nghĩa - Người đặt nền móng, Chủ tịch đầu tiên của Liên hiệp Hội Việt Nam (nhiệm kỳ 1983-1988).

Tin mới

Trọng trí thức là thuộc tính của Đảng ta
Đất nước Việt Nam đang có một cơ đồ lớn để có thể thực hiện khát vọng đưa dân tộc đi tới phồn vinh. Hơn bao giờ hết chúng ta phải đủ khả năng biến tất cả những gì người Việt Nam có thành lợi thế trong sự nghiệp toàn cầu hóa, đưa đất nước đi lên. Trong sự nghiệp vĩ đại này, đội ngũ trí thức dưới sự lãnh đạo của một đảng chính trị đầy trí tuệ sẽ đóng vai trò cực kỳ quan trọng.
Tiềm lực của trí thức người Việt Nam ở nước ngoài đối với công cuộc xây dựng và phát triển đất nước
Hướng tới kỷ niệm 40 năm thành lập Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam - LHHVN (26/3/1983 - 26/3/2023), Hội thảo “Trí thức người Việt Nam ở nước ngoài tham gia xây dựng và phát triển đất nước” được LHHVN tổ chức vào chiều ngày 23/3/2023 tại Hà Nội.
Một số kiến nghị chính sách, pháp luật về đội ngũ trí thức khoa học công nghệ
Trí thức được đề cập trong Nghị quyết 27 của Trung ương được định nghĩa như sau: “Trí thức là những người lao động trí óc, có trình độ học vấn cao về lĩnh vực chuyên môn nhất định, có năng lực tư duy độc lập, sáng tạo, truyền bá và làm giàu tri thức, tạo ra những sản phẩm tinh thần và vật chất có giá trị đối với xã hội”.
Duyên nợ với Vusta
Hơn 20 năm trước, khi còn ngồi trên ghế giảng đường đại học, tôi nhận học bổng của Vusta, nhưng chưa biết rằng sau này tôi đã gắn bó hơn nửa thời gian công tác đầy duyên nợ.
Đắk Lắk: Triển khai Cuộc thi sáng tạo lần thứ 11 - năm 2023
Cuộc thi do Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật tỉnh cùng Sở Khoa học và Công nghệm, Sở Giáo dục và Đào tạo, Tỉnh Đoàn Đắk Lắk phối hợp thực hiện. Cuộc thi dành cho đối tượng là tất cả các em thanh thiếu niên, nhi đồng trong tỉnh từ 6 – 18, khuyến khích các em nhỏ tuổi, vùng sâu, vùng xa tham gia.
Thanh Hóa: Đoàn công tác của Liên hiệp hội Thanh Hóa thăm, làm việc với Liên hiệp hội Quảng Ngãi
Thực hiện Chương trình công tác năm 2023, ngày 17/3/2023, tại văn phòng Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật (Liên hiêp hội) Quảng Ngãi, đoàn công tác Liên hiệp hội Thanh Hóa do đồng chí Nguyễn Văn Phát - Chủ tịch Liên hiệp hội Thanh Hóa - làm trưởng đoàn, đã có cuộc làm việc với Liên hiệp hội Quảng Ngãi.
Khẳng định vị trí, vai trò của đội ngũ trí thức Việt Nam
Ngày 20/3, tại Hà Nội, Liên hiệp Hội Việt Nam gặp gỡ báo chí công bố Lễ kỷ niệm 60 năm Ngày Bác Hồ gặp mặt đội ngũ trí thức (18/5/1963 - 18/5/2023) và 40 năm Ngày thành lập Liên hiệp Hội Việt Nam (26/3/1983 - 26/3/2023). Chủ trì buổi họp có PGS.TS Phạm Ngọc Linh, Phó Chủ tịch, đồng chí Phạm Hữu Duệ, Trưởng Ban Tổ chức và Chính sách Hội, Lê Thanh Tùng, Trưởng Ban TT&PBKT LHHVN.
Phê duyệt dự án Đồng quản lý đa dạng sinh học và cải thiện sinh kế cho người dân khu vực quy hoạch bảo tồn Vọc gáy trắng
Dự án “Đồng quản lý đa dạng sinh học và cải thiện sinh kế cho người dân khu vực quy hoạch bảo tồn Vọoc gáy trắng tại huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình, Việt Nam” do Trung tâm Nghiên cứu Quản trị Tài nguyên vùng cao thực hiện với nguồn kinh phí viện trợ nước ngoài không hoàn lại 192.473 USD từ tổ chức Botanic Gardens Conservation International - Tổ chức Bảo tồn Vườn thực vật quốc tế, quốc tịch Anh.
Phú Yên: Phát động hưởng ứng Ngày quyền của người tiêu dùng Việt Nam
Sáng 15/3, tại siêu thị Co.op Mart Tuy Hòa, Hội bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng tỉnh Phú Yên phối hợp Sở Công Thương Tỉnh tổ chức Lễ phát động hưởng ứng Ngày Quyền của người tiêu dùng Việt Nam 15/3/2023 và hoạt động kết nối, tiêu thụ sản phẩm đặc trưng, sản phẩm OCOP của tỉnh với người tiêu dùng.
Lào Cai: Nhiều ý kiến của trí thức góp ý cho dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi)
Sau gần một tháng triển khai, đã có trên 100 ý kiến của đội ngũ trí thức trong tỉnh góp ý vào các nội dung dự Luật Đất đai (sửa đổi). Các ý kiến góp ý được Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật tổng hợp, báo cáo UBND tỉnh, UB MTTQ Việt Nam tỉnh Lào Cai tiếp tục tổng hợp, kiến nghị cơ quan soạn thảo nghiên cứu, tiếp thu bổ sung hoạt thiện dự thảo luật.
Đoàn thanh niên Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam thực hiện tình nguyện tại Thái Nguyên
Chào mừng kỷ niệm 40 năm ngày thành lập Liên hiệp Hội Việt Nam (26/3/1983-26/3/2023) và Ngày thành lập ĐTNCS Hồ Chí Minh 26/3, trong không khí rộn ràng của tháng Thanh niên, ngày 17-3, Đoàn Thanh niên Liên hiệp Hội Việt Nam phối hợp cùng ĐTN Bộ Nội vụ và ĐTN Liên minh Hợp tác xã Việt Nam tổ chức chương trình "Hành trình về nguồn - Đến với địa chỉ đỏ" tại huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên.